Tiếng còi thét dậm xuyên qua
Cây me chẻ lá đậm đà âm giai
Con đường bất lực tự khai
Khói lên cay mắt trưng bày nỗi đau
Đèn đường chớp tắt thi nhau
Phố khuya che dấu bóng lao đao dìu
Dây căng điện nổ phố chiều
Xe lăn bánh chậm đêm dìu cuối hôm
Bóng người, con hẻm chợt nôn
Về căn gác trọ vùi chôn đêm dài
Khí trời nóng bức lâu nay
Cây quạt xì xạch đêm ngày cũng quen
Buổi sáng đua đuổi tiếng kèn
Người lên phố thị bon chen ngập trời
Xe len, kẻ lấn mù khơi
Dần quen như điệu nhạc mời lả lơi
Biển người xếp chặt dầy hơi
Trong cơn hấp hối nắng phơi da người
Quán cà phê cũng biếng lười
Pha đen tách sẳn không mời cũng xong
Kết vòng hoa gấm niêm phong
Con lộ xe vắng người không quen nhìn
Văn minh cấu kết nhân tình
Cười không ngoảnh mặt bóng hình tới lui
Dập dìu lên phố nghe vui
Vài công an đứng thổi đôi tiếng còi
Xe qua thắng chậm biếng lười
Học sinh hò hét đạp bơi theo dòng
Con sông uốn khúc in lồng
Màu đen đúa bám thinh không trộm nhìn
Sói Đồng Hoang - Tháng Bảy 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét