Thơ tháng Sáu nắng hanh buồn độ lượng
Tiếng chim non ríu rít khua mảnh vườn
Ngưới đứng đó ôm vết thương mường tượng
Kẻ ra đi mang nỗi khớ khôn lường
Da đen đúa như say vờn vệt nắng
Cúi đầu che giọt lệ ngắn bần thần
Nghe cảnh vật sao im lìm trống vắng
Nỗi đơn côi reo biển lặng ân cần
Ai chở gió quay trở về thăm hỏi
Mát làn da qua nụ hôn chín mùi
Thân ghì chặt chân sao không thấy mỏi
Ngả tấm thân trên bãi cát chôn vùi
Em đứng đó trong khu vườn thơm ngát
Nhẹ ngón tay từng cánh hoa nhủ thầm
Người đâu hỡi giữa khung trời thất lạc
Chỉ riêng ta hồn đau buốt lỡ lầm
Ngày dài quá nên đêm buồn than thở
Giọt ái ân không đủ để chín mùi
Giờ nắng hạ xuyên qua mành kêu gọi
Thức dậy chi cơn mộng mị ngủ vùi
Sói Đồng Hoang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét