Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

Nhẹ rơi chiếc lá



Trời Thu vén giọt sương đầy

Đôi vai mảnh khảnh bóng gầy phân vân

Xạc xào chiếc lá bâng khuâng

Xén đôi tình mộng mùa thân khuất dần

Chia tay uẩn khúc nợ nần

Còn bao nhiêu lá vàng dần trên cây

Gió chiều cỏ nội thơ ngây

Ngước lên nhìn lá phơi bày dáng xinh

Vàng thu chiếc lá đoan trinh

Lửng lơ dòng suối dặm nghìn đắn đo

Đầu gềnh chiếc lá âu lo

Tâm tư hầu dễ đời cho ấm lòng

Lá bay như thể đánh vòng

Còn đang lơ lửng nắng hồng ru mơ

Dập dìu con suối bâng quơ

Nhẹ nhàng rơi xuống lá chờ hôn ngoan

Lượn quanh gềnh đá đìểm trang

Khoe mình trên nước mùa sang tuyệt vời

Thu ơi xin hãy viếng chơi

Xem người thay áo vàng phơi ngập trời

Trên cao thác đổ tơi bời

Xin đừng quét sạch lá thời mong manh

Một mùa thu viếng dẫu nhanh

Cũng là trân quý ngọn cành dấu yêu

Sói Đồng Hoang

Tháng Chín 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét