Đèo bao nhiêu quả chín mềm
Vai gầy ngụp lặn giữa thềm nước trôi
Cát bùn nhớm sợi chỉ đôi
Cắn răng hầu dễ con tôi ấm miền
Chiến tranh mắt sánh ưu phiền
Mồ hôi trả vốn gánh liền truân chuyên
Nuôi con trên thảm cỏ hiền
Khua thang bếp lửa tóc chuyền sương phơi
Mắt lùa giông tố nổi trôi
À ơi con lớn đền bồi xuân xanh
Miếng ăn một nửa để giành
Cho con chóng lớn công danh với đời
Chỉ tay trắng cả một thời
Lúa xay thành gạo lỗ lời phân chia
Bờ đê hôm sớm đêm khuya
Cúi lưng xuống mỏi mạ chia ra đều
Nắng lên thửa ruộng phì nhiêu
Trên gương mặt mẹ kết nhiều đường nhăn
Bếp hồng nhóm lửa băn khoăn
Gió lùa khe cửa khói giăng mắt người
Tuổi thơ chưa đủ chuyển lời
Làm sao diễn tả một trời cưu mang
Con đường tuổi trẻ thênh thang
Bóng người lấp lánh thềm hoang ngước nhìn
Sông xuôi nước chảy lặng thinh
Còn bao nhiêu nhánh kết tình chở che
Tiếng người bất chợt nín khe
Con thuyền dừng lại lắng nghe ngoại miền
Cò tung bay cánh luân phiên
Nhánh phiền não vội che miền viễn lưu
À ơi tiếng mẹ hình như
Vẳng miền suối cạn cung từ dịu êm
Sói Đồng Hoang
... Vu Lan 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét