Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

“Tạm biệt mẹ, mẹ về trước nhé!”

Chàng trai mới lĩnh lương đi vào siêu thị sắm đồ. Chợt anh ta nhận thấy có người phụ nữ cứ đi theo đằng sau mình. Chàng trai cảm thấy hơi khó chịu nhưng vì không muốn phá vỡ niềm vui vừa được lĩnh lương của mình nên anh ta vẫn cố tỏ ra điềm nhiên như không có việc gì xảy ra.
Nhưng đến khi chuẩn bị xếp hàng thanh toán tiền, người phụ nữ đã bước đến trước mặt anh ta và nói một cách bối rối:
- Ta thật có lỗi khi đã khiến cháu cảm thấy không thoải mái. Nhưng trông cháu rất giống người con trai vừa mất tháng trước của ta.
- Cháu rất lấy làm tiếc vì chuyện của bác. Cháu có thể giúp gì được cho bác không ạ? - Chàng trai đáp.
- Cám ơn cháu. Lát nữa khi ta vừa bước ra khỏi cửa, cháu có thể nói to với ta rằng: “Tạm biệt mẹ, mẹ về trước nhé!” được không? Điều đó sẽ an ủi ta rất nhiều.
Chàng trai nhận lời và làm đúng như thỉnh cầu của người phụ nữ. Anh ta bước ra thanh toán tiền cho những món đồ của mình, thật lạ lùng là sau khi trả xong, tiền thừa của anh ta còn lại trong túi chỉ còn chưa đầy 10 đô la.
Anh ta sửng sốt hỏi nhân viên thu ngân thì nhận được câu trả lời:
- Lúc nãy mẹ anh có nói với chúng tôi rằng con trai bà sẽ thanh toán toàn bộ số đồ bà chọn mua. Anh thật là một đứa con hiếu thảo!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét