Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

Mồ Côi Tự Tình


Biến anh, bước dỗi ưu phiền

Tâm tư lắng đọng giữa miền nước trôi

Bọt bèo trở giọng xa xôi

Như là trái đắng mồ côi tự tình

Bước chân hoang dã vọng nghìn

Thềm xưa rêu phủ ngóng hình bóng ai

Tím chiều mây nhạt âm giai

Khát khao mấy đỗi, tàn phai mấy mùa

Đêm đêm hò hẹn về khua

Giật mình thấp thoáng bóng lùa qua song

Kíếm tìm hơi ấm mênh mông

Chắt chiu lo sợ hừng đông ngoại miền

Giọt sương nặng trĩu truân chuyên

Lá cành ướp lạnh lời khuyên tự mình

Xót xa trái đắng vô tình

Cắn vào chợt thấy tim mình vỡ đôi

Sói Đồng Hoang

Tháng Bảy 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét