Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Lời Khuyên tự mình

Bước ra dặm ngả mây nguồn

Biển xưa tắm gội tay luồn nước trong

Khúc buồn dự đoán cơn giông

Cánh bườm chuyển hướng mưa hồng nhẹ rơi

Ép tình trốn chạy ngàn khơi

Nghe trong thổn thức xen lời thệ ngôn

Từ xa vọng phiếm ôn tồn

Kéo về vay mượn tất hồn đứt đôi

Tà huy níu kéo đơn côi

Bình minh réo gọi ven đồi hoa soan

Đâu rồi thềm cũ ru ngoan

Mái đầu tựa ngủ đốm tàn canh sang

Nắng về đánh thức hoa vàng

Ngoài khung cửa sổ đùa vang tiếng người

Bướm kia sao lại biếng lười

Hôn không nhẹ đóa hoa đời trớ trêu

Tỉnh người bất chợt buồn thiu

Đâu rồi vai mượn nhẹ khều tóc nghiêng

Hóng chiều đợi nắng luân phiên

Về hong tóc rối, lời khuyên tự mình

Mềm thay ánh mắt lung linh

Của từng ánh nến mang tình về ru

Đêm tàn nốt nhạc thuần nhu
                      Không ai dạo hát lời thu ca buồn

 

Sói Đồng Hoang - May 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét